Bàn thờ vọng được hiểu là một loại bàn thờ mà những người ở xa quê không có nhiều điều kiện về quê dự mỗi khi lễ tết lập nên (vọng cũng có nghĩa là xa). Thời xưa, bàn thờ vọng chưa hình thành phong tục chủ yếu bởi người xưa thường sống quây quần ở quê, chỉ có một số ít trường hợp phải sống xa nhà, người xưa gọi là ly hương, biệt xứ.
Sự hình thành của bàn thờ vọng
Nói về lịch sử hình thành thì tương truyền
rằng vào thời phong kiến, khi vua chúa mất thì các
quan trong triều đình tiến hành vọng bái từ xa, do khi
băng hà thì chỉ có một số ít người được ở bên
di hài của vua chúa. Còn những người canh giữ biên
ải khi nghe tin vua chúa mất cũng lập hương án về phía
kinh đô để làm lễ khi chưa thể về kịp kinh thành để tham
gia.
Khi làm quan ở trong triều đình, các quan chức xưa
ít khi được về quê, chính vì vậy mà khi
có người thân ở quê mất thì họ cũng lập bàn
hương án hướng về phía quê hương khi chưa có điều
kiện về chịu tang được. Sau đó, họ mới cáo quan về chịu tang 3
năm mới lên lại triều đình làm việc.
Ảnh minh họa các quan thờ cúng thời xưa
Kể từ khi đó những người ở xa quê đều lập bàn thờ
vọng. Còn những người ở gần quê thì dù giàu
hay nghèo đều phải tề tựu về nhà con trai trưởng nếu bố mẹ hoặc
ông bà đã mất hoặc về nhà thờ họ để làm lễ,
ngay cả chú hoặc ông chú thì cũng phải về nhà
trưởng để hành lễ ngay cả khi trưởng chỉ thuộc hàng cháu
chắt… Chính vì vậy mà không có tục lập
bàn thờ vọng đối với những người đời thứ ba ở quê. Trong
trường hợp người con trưởng tha hương thì người con thứ kế tiếp ở
quê được lập bàn thờ chính còn bàn thờ ở
nhà con trưởng là bàn thờ vọng.
Cách lập bàn thờ vọng
Có nhiều cách để có thể lập bàn thờ vọng,
nhưng tất cả đều phải về quê để báo cáo với tổ tiên ở
bàn thờ chính để xin phép lập bàn thờ vọng.
Có nhiều cách để lập bàn thờ vọng như: Xin chuyển một
vài lư hương phụ ở bàn thờ chính về, xin một vài
nén hương đang cháy giở, xin một ít tro trong bát
nhang của bàn thờ gia tiên, nếu cha mẹ mà mới mất
vài năm thì cũng phải xin tro cát ở chân nhang
và phải gói thành từng gói riêng biệt để thắp
tiếp, tuyệt đối không được nhầm lẫn, để tránh nhầm lẫn tốt nhất
là nên ghi tên vào bao gói.
Nơi đặt bàn thờ vọng cũng như bàn thờ chính vậy,
nếu có điều kiện lập phòng riêng để thờ thì cần phải
bài trí bàn thờ theo đúng quy cách.
Còn nếu như không có phòng riêng thì
có thể đặt bàn thờ kết hợp phòng khách, phải đặt
nơi cao ráo, cần đặt bàn thờ theo hướng về quê hương để khi
vái lạy, cúng bái thì gia chủ có thể thuận
hướng vái về quê của mình.
Người phụ nữ tự lập bàn thờ vọng
Không nên đặt bàn thờ vọng tại những nơi
ô uế, gần nhà vệ sinh hoặc nhà tắm, trừ trường hợp
không có điều kiện, nhà quá hẹp thì có
thể đặt ở gần cầu thang. Đối với những người chưa có điều kiện lập
nhà riêng, sống ở các khu tập thể thì chỉ cần
có một lọ cắm hương để ở đầu giường là được, miễn là trong
tâm có lòng thành kính, không cần phải
câu nệ theo điều thường đối với bàn thờ hướng cao thấp hay chỗ hẹp
thoáng.
Người Việt Nam có đạo lý ăn quả nhớ kẻ trồng cây,
uống nước nhớ nguồn, đây đều là đạo lý thể hiện lòng
biết ơn và thành kính với bề trên, chính
vì vậy người Việt vẫn thường hay cúng Gia Tiên vào
các ngày Sóc - Vọng (Sóc chính là
ngày mồng Một, còn Vọng chính là ngày Rằm
hàng tháng), đối với những ngày này trong
tháng thì có thể cúng bái bình thường
ở bàn thờ vọng, không cần hành lễ như các
ngày giỗ khác.